làm em yêu tôi thêm một lần nữa

Nếu em đừng quay bước đi Mùa xuân vẫn còn nắng hồng Và thiên đàng hai chúng mình Vẫn còn khung trời màu xanh. Nếu em đừng xa rời anh Biết đâu tình yêu trở lại Anh xin em thêm một lần Thêm một lần nữa thôi. [ĐK:] Người yêu hỡi hãy đến bên tôi Thêm một lần nữa thôi Người yêu hỡi hãy đến với tôi Thêm Vào Đêm Trăng Xanh, Tôi Lại Yêu Em Thêm Lần Nữa. Khi một tháng có hai lần trăng tròn, ta gọi đó là 'trăng xanh'. Vào tháng Tám ngập tràn ánh trăng xanh ấy, tôi (17 tuổi) trở về nhà bà ở Arashiyama, Kyoto. Đêm trăng xanh đầu tiên, tôi đã gặp một cô gái cầm ô vui đùa ở dòng Hãy để cho anh được yêu em, dù trong nhiều suy nghĩ Vì anh không muốn mất em thêm một lần nữa đâu Hãy để yêu thương trở về, ngập tràn niềm hạnh phúc Thắp sáng bao niềm mơ ước, mãi mãi có nhau trọn đời Chỉ vì hờn ghen với những phút giây lầm lỡ, đã đánh mất em trong bao nhiêu niềm đau Anh đã quá vô tâm, chẵng hế biết em ra sao Bạn đang theo dõi truyen hot full Yêu Em Thêm Lần Nữa của tác giả Thúy Hường rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết Đọc truyện Yêu Thêm Lần Nữa của tác giả Ngạn Thiến, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. Hãy yêu em một lần 1; Chương 10: Hãy yêu em một lần 2; Chương 11: Tự làm bậy không thể sống; Chương 21: Đòi lại sỉ nhục; Chương 22: Truyện Làm Em Yêu Tôi Thêm Một Lần Nữa Chương 30: (H) /47 Chương Sau Chương Tiếp Anh lấy sữa tắm, chà sát trong lòng bàn tay để tạo bọt rồi bắt đầu chu du trên từng tất da tất thịt của cô. moicomliwi1978. 9h đang cố gắng hoàn thiện bộ trang phục của anh thì có người bấm đi ra cửa, nhìn qua mắt mèo thì thấy anh đang đứng anh mặt cái gì thế này, bộ đồ ngủ pijama màu trắng in hình pikachu vô cùng cute, bộ đồ này đồ cặp với cô, cô cũng có một bộ, là trong một lần cô dạo TTTM thấy nó đáng yêu nên mua về, không chỉ có nó cô còn mua cả bộ in hình người dơi, rồi bộ màu hồng in hình trái dâu nữa, trước kia anh chưa từng mặc nó, cô đã nghĩ anh sẽ chẳng bao giờ mặc nó tay anh còn cầm theo một túi đồ to nữa, cô đắng đo một lúc, anh đã nhấn tới lần chuông thứ 3 rồi cô mới mở cửa cho anh.“Chào hàng xóm mới!” anh giơ túi đồ lên trước mặt cô. “Phải làm tiệc tân gia chứ nhỉ.”Chưa đợi cô phản ứng anh đã đẩy cô sang một bên đi vào nhà, bước đi như đây là nhà mình luôn.“Anh có biết bây giờ là mấy giờ rồi không? Cô nam quả nữ ở chung bị người khác thấy thì sao hả?”“Không biết.” anh lưu manh trả lời, còn khuyến mãi cho cô một nụ cười tươi đặt túi đồ xuống bàn rồi lăn săn chạy khắp nhà cô, tham quan hết một vòng anh chạy lại níu tay áo cô nhõng nhẽo.“Anh Anh, anh đói.”“Anh đói thì tự nấu ăn đi, tay chân vẫn còn nguyên vẹn mà.”“Nhưng anh nhớ đồ ăn em nấu nha, em mà không nấu cho anh, anh đói là anh ăn em á.”Làm sao anh có thể chưng ra bộ mặt đáng yêu mà miệng lại thốt ra lời nói vô sỉ như vậy được nhỉ.“Nhà tôi chỉ còn mì thôi, anh có ăn không?” cô cọc cằn hỏi mắt anh long lanh nhìn cô gật đi vào bếp nấu cho anh một bát mì trứng thêm chút rau cải, cô bưng ra đặt mạnh xuống bàn.“Anh ăn mau đi rồi về.”“Reng reng reng” tiếng chuông điệm thoại của cô vang lên.“Tư Kì.”“Tối mai sao, em rảnh.”“Được, tối mai gặp.” “Anh ngủ ngon.”Cô nói chuyện xong thì đi vào thư phòng, để lại anh tức tối ngoài Kì? Là tên khốn ôm cô ở bữa tiệc, cô dám đi ăn với anh ta, nhìn mặt cô còn vui vẻ như vậy, tức chết anh vừa đi qua đi lại trong phòng bếp, vừa tức tối vò đầu bức bóng đèn nhỏ toả sáng trên đầu anh, tức tốc chạy vào thư phòng cô.“Anh Anh.” eo cái giọng ngọt sớt ấy làm cô rợn da gà.“Sao anh còn chưa đi.” cô liếc xéo anh.“Anh đến làm tiệc tân gia mà.”“Tôi rất bận, không có thời gian.”Anh nghe vậy rất tức giận nhưng vẫn ráng chưng ra bộ mặt đáng yêu nhõng nhẽo với cô."“Đi mà, một lát thôi, không tốn nhiều thời gian của em đâu.”Cô mặc kệ anh, tiếp tục làm việc của làm sao anh bỏ cuộc nhanh vậy được, anh cứ chạy xung quanh cô, kéo tay cô không cho cô làm việc.“Anh Anh.”“Đi mà.”“Anh Anh.”“Một lát thôi.”“Nha.”Anh cứ léo réo bên tai làm cô không thể tập trung.“Anh có thôi đi không, không phải cuối tuần anh có tiệc sao, anh không cho tôi làm trang phục thì sao kịp.”“Không sao Anh Anh, chúng ta chỉ mở tiệc một lát thôi rồi em có thể tiếp tục làm việc mà, đồ thì lần khác cũng được, anh không thiếu đồ do em thiết kế đâu.”“Nhaaaaaaa.” Cô hết cách với anh.“Đi thôi.” cô đứng lênAnh kéo cô ra sofa ngoài phòng khách, trên môi là nụ cười của con cáo già khi vừa dụ dc thỏ nhỏ vào mở cái túi đồ anh mang tới lúc nãy ra, là một đống đồ ăn vặt và một đống bia, cô trợn tròn mắt nhìn anh, từ bao giờ mà anh chịu ăn những món này vậy.“Tách”“Của em này.” anh khui một lon bia rồi đưa cho cô rồi tự khui cho mình.“Anh Anh, chúc mừng tân gia.” anh nâng lon lên cụng với xong anh cầm gói khô bò bên cạnh xé ra đưa cho cô.“Anh Anh, lần này hợp tác chúng ta còn chưa làm tiệc chúc mừng, nhân đây anh cũng chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.” anh lại nâng lon lên mời cô.“Anh Anh.” anh lại nâng lon, cứ vậy hết lầm này tới lần khác anh mời cô vì muốn anh nhanh chóng về nhà nên đành uống lon, 2 lon, 4 lon, cô say rồi.“Tôi không uống được nữa.”“Vậy để anh uống.” anh nhìn nhuôn mặt đỏ lựng của cô một cách thích thú.“Trễ rồi, anh về đi.”“Anh còn chưa uống hết mà.”Cô bực dọc đứng dậy loạn choạng đi vào nhà vệ sinh. Đi được vài bước thì cô vấp phải chân mình ngã nhào xuống đất.“Em không sao chứ?” anh vội vàng chạy lại đỡ cô, kiểm tra hết tay chân, thấy cô không bị thương mới thở phào nhẹ nhõm, may là phòng khách nhà cô có lót thảm dày bế cô lên đi về phía nhà vệ sinh, đặt cô xuống rồi đi ra ngoài đóng cửa đi ra anh đã đợi sẵn ở cửa, anh bế cô đi về phòng ngủ.“Em say rồi, mau ngủ đi.” lưng cô vừa cảm nhận được sự mềm mại của chiếc giường thì mí mắt liền sụp xuống, cô thiếp đi. Anh kéo chăn lên đắp cho cô rồi đứng dậy đi ra sau anh quay lại leo lên giường, ôm cô đắp chăn ngủ, tưởng anh về á, đâu có ngu anh nhớ cô gần chết, anh chỉ đi tắt đèn thôi. Cô không quá để tâm đến hoa mà anh tặng, tranh thủ làm cho xong công việc dang dở. 7h tối cô tan làm, lấy xe chạy về Hạ gia, cô vẫn chưa biết giải thích với ba mẹ chuyện hôm qua thế nào. Về đến nhà cô cất xe, vào nhà thì thấy ba mẹ cô đang xem tivi ở phòng khách. "Ba mẹ." cô tháo giày rồi đi vào chào ba mẹ mình. "Con về rồi à, mau vào đây, ba mẹ muốn nói chuyện với con." bà Hạ thấy cô về thì nhanh chóng gọi cô lại. "Con với Tống Thiếu Quân là như thế nào?" cô vừa ngồi xuống lền bị truy hỏi. "Mẹ, con và anh ta không có gì, chỉ là đối tác làm ăn thôi." cô bất đắc dĩ giải thích. "Thật không, con không có ý định quay lại với cậu ta chứ?" mẹ cô nghi ngờ hỏi, mẹ cô thật không thích người con rể này nha, lúc trước cô lấy anh đã chịu nhiều ủy khuất rồi, một đám cưới đàng hoàng cũng không có, người làm mẹ như cô sao không đau lòng cho được. "Không có đâu mẹ." cô khẳng định trả lời. "Vậy tốt, con đã 27 tuổi rồi, mẹ đã sắp xếp cho con một buổi xem mắt rồi, là trưa mai. Cậu ấy tênTrương Hưng, con trai của TGĐ Trương Thị, là đối tác làm ăn lâu năm của nhà ta, mẹ đã gặp qua cậu ấy rồi, phong độ lịch sự lại rất đẹp trai." Trương Hưng? Không phải anh ta chứ? "Mẹ à, con mới về nước thôi mà." cô kì kèo. "Con vẫn con thích Tống Thiếu quân?" "Con không có mà." "Vậy là được rồi, không nói nhiều, ngày mai đi xem mắt cho mẹ." mẹ cô không cho cô thêm cơ hội từ chối nào cả, chém đinh chặt sắt nói. "Con lên tắm rửa đi rồi xuống ăn cơm." Cô hết cách, cầm túi sách lên phòng tắm rửa. Ăn tối xong cô lên phòng, lăn qua lăn lại trên giường, cô không dám chống lại mẫu hậu đại nhân đâu nha, xem mắt thì xem mắt, cũng đâu phải lấy luôn đâu, nghĩ thông suốt cô tắt đèn chìm vào giấc ngủ. Anh bên này cũng bị phụ huynh gọi về, vừa vào nhà đã thấy mẹ anh thấp tha thấp thỏng đi qua đi lại trong phòng khách. Tâm trạng bà giờ đang rối bời, bà rất thích Kiều Anh nhưng Hạ Linh phải làm sao đây, con bé từng cứu bà một mạng, cũng rất yêu con trai bà, bà còn đã hứa để con bé gả cho Thiếu Quân, giờ Thiếu Quân và Kiều Anh quay lại với nhau bà biết đối mặt với nó thế nào đây. Vừa thấy anh, còn chưa để anh đi vào nhà bà đã nhanh chóng chạy lại kéo tay anh vội vàng. "Con và Kiều Anh là thế nào?" "Con đang theo đuổi cô ấy." anh mỉm cười trả lời bà. "Nhưng........" nhìn gương mặt vui vẻ của anh bà không biết phải nói thêm gì nữa. "Mẹ, người con yêu là Kiều Anh, còn Vũ Hạ Linh, con đã làm hết mức để trả ơn của cô ta rồi, mẹ đừng lo lắng quá làm gì." Nói xong anh đi vào nhà, lên phòng tắm rửa. Bà thấy anh kiên quyết vậy cũng đành bỏ qua, không thể gượng ép tình cảm của con được, bà không muốn đi vào vết xe đổ trước kia để rồi lại làm khổ con gái người ta. Tối đến, anh nằm trằn trọc trên giường không thể nào ngủ được, anh nhớ cô, nhớ mùi hương của cô, nhớ cơ thể mềm mại bị anh ôm vào lòng, nhớ đôi môi hồng nhuận chúm chím bị anh giày vò đến xưng đỏ, đúng là tự đem đá đập chân mình mà, giờ thì hay rồi còn không thể ngủ được. Cũng may cho anh hôm sau là chủ nhật, không cần phải đến công ty chứ để nhân viên thấy đôi mắt gấu trúc đen nhẻm của anh thì còn gì là oai phong của TGĐ nữa. Thứ 2 đi làm cô lại nhận được một bó hoa kèm lời chúc từ anh, thứ 3 rồi thứ 4, văn phòng của cô sắp hết chổ chứa rồi. Thứ 5, cả buổi sáng không nhận được hoa cô nghĩ anh bỏ cuộc rồi, còn đang cảm thấy nhẹ nhõm thì buổi chiều hôm đó, hoa tới rồi, thiệp tới rồi, ngay cả người cũng tới rồi. Cô bất lực nhìn con gấu koala nào đó bám chặt trên ghế sofa của cô, đôi mắt ủy khuất to tròn lộ ra khỏi lưng ghế đang chăm chăm nhìn cô, anh đã nhìn cô hơn 1 tiếng rồi, khi nào anh mới chịu về "Rốt cuộc thì anh muốn gì đây?" cô tức giận hỏi, anh nói muốn đến xem tiến độ thiết kế của cô, cô cũng nói rất rõ là bản thiết kế và trang phục của anh cô để ở nhà, hợp đồng đó kí riêng với cô nên cô để nó ở nhà, nếu anh muốn coi thì mai cô sẽ đem cho anh coi. Anh nghe vậy cũng không chịu về, chui lên ghế sofa của cô làm tổ. Thấy cô tức giận anh lon ton chạy lại nắm ống tay áo của cô lắc lắc, đầu còn dụi vào vai "Người ta nhớ em mà." cô nghe anh nói, da gà, da vịt rớt đầy đất. "Anh mau cút về Tống Thị cho tôi, anh mà còn ở đây làm tôi phân tâm có tin ngày mai tôi dán bản cấm anh vào công ty tôi không?" cô tức giận mắng. Anh thấy cô giận thật thì vội vàng buông tay dùng ánh mắt cún con nhìn cô. Cô vẫn không sao động hất cằm ra cửa. Thấy cô kiên quyết anh đành lủi thủi bước ra cửa, vừa đi vừa quay lại nhìn cô mếu máo. Cô mặc kệ anh, cuối mặt xuống làm việc, anh vừa ra tới ngoài cửa, khuôn mặt liền lấy lại biểu cảm lạnh băng mọi ngày, không ai được nhìn thấy biểu cảm đáng yêu của anh ngoài vợ anh đâu, đúng là lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng mà. Cô ở trong phòng nhớ lại biểu cảm lúc nãy của anh thì bật cười thích Cô cùng mẹ nói chuyện đến gần trưa mà vẫn chưa thấy anh đi ra. "Ba con sẽ không ăn thịt cậu ta đâu." mẹ cô thấy cô cứ thấp thỏm nhìn vào nhà liền buồn cười trêu ghẹo cô. "Mẹ." cô đỏ mặt ngượng ngùng gọi bà. "Haha.... không trêu con nữa, cậu ta ra tới rồi kìa." Cô ngước lên, anh đang bước đến chổ cô. "Mẹ, Tiểu Anh." anh đi đến đứng bên cạnh cô. "Được rồi, hai đứa nói chuyện đi, mẹ vào làm bữa trưa." mẹ cô nói xong liền đứng dậy. "Để con phụ mẹ." cô nhanh nhảu đứng lên. "Thôi cô, cô ở đây nói chuyện với người yêu cô đi." Mẹ cô đi vào nhà, cả khu vườn rộng lớn chỉ còn lại cô và anh. "Lúc nãy anh nói gì với ba trong đó mà lâu vậy?" cô kéo tay anh lại hỏi. "Bí mật." "Bí mật với cả em sao?" "Đã là bí mật thì chỉ anh và ba biết thôi nha." "Hứ, tỏ vẻ thần bí." cô tức giận khoanh tay trước ngực, mặt quay sang chỗ khác giận dỗi. "Được rồi, đừng giận, em muốn gì anh cũng chiều em hết, được không?" anh quỳ một chân xuống ôm lấy cô dỗ dành. "Vậy nói em biết lúc nãy anh và ba nói chuyện gì đi." "Trừ chuyện đó ra, còn lại chuyện gì cũng chiều em." "Anh....." Cô chưa kịp nói đã bị anh hôn, nụ hôn nhẹ nhàng lướt qua làm cô không thể nói thêm được gì. "Lát anh đưa em đi chơi." "Thằng nhãi ranh kia, mày đang làm gì con gái ông." Anh vừa nói hết câu liền ăn cây chổi vào lưng. Ba cô không biết từ đâu chạy đến, tay cầm cây chổi đập xối xả vào anh. "Ba, ba làm gì vậy, đừng đánh nữa!" cô nhanh chóng kéo anh đứng lên "Ba, con chỉ hôn vợ con thôi mà." anh vậy mà còn dám trả lời ba cô. "Tên nhãi ranh.." ba cô tức giận lao tới. "Mình à, anh làm gì vậy?" mẹ cô nghe ồn ào ngoài sân liền chạy ra, thấy ba cô định lao vào đánh anh tiếp liền chạy lại ôm lấy ông. "Bà xem thằng nhãi này, nó dám hôn con gái tôi, nó nghĩ nó là ai." ông tức giận nói "Tụi nhỏ cũng sắp lấy nhau rồi, hôn nhau thì đã sao?" mẹ cô liếc xéo ba cô. "Tôi có nói cho nó lấy con gái tôi à?" "Ba à, lúc nãy không phải ba đồng ý rồi sao?" anh nhìn ba cô nói. "Ai là ba cậu? Đừng gọi bừa, tôi chỉ nói không cấp cậu quen nó, ai nói sẽ cho cậu lấy nó." Anh ngệch mặt ra nhìn ba cô, ông ấy có thể lươn hơn nữa được không? "Ông có thôi đi không? Chuyện tụi nhỏ ông xen vào làm gì?" mẹ anh bực bội lôi ba cô đi. Mảnh vườn lại chỉ còn cô và anh. "Haha..." cô nhìn gương mặt đen thui của anh vui vẻ bật cười. "Vui lắm sao?" anh bức bối hỏi cô. "Vui lắm nha." "Vui này, anh cho em vui, vui chứ?" anh kéo cô lại chọt lét. "Haha...em kh... không cười haha.... nữa, anh đ..đừng haha....chọt nữa mà." Cô bị anh chọt cho không đứng vững được, cô vướn chân ngã xuống, anh nhanh chóng ôm lấy cô, quay người lại, lấy bản thân làm đệm cho cô, cả hai ngã xuống thản cỏ mềm mượt bên dưới. Ánh mắt cô ướt sũng nhìn anh, anh nhanh chóng giữ gáy cô kéo lại, anh say mê hôn cô. Nụ hôn nồng cháy kéo dài đến lúc cô không thở được nữa anh mới buông cô ra. "Anh mau đứng lên đi, lỡ ba lại đi ra nữa thì sao?" cô đẩy a ra nói. Anh cũng không làm khó cô, anh đứng lên rồi kéo cô dậy. Cả hai cùng đi vào nhà. "Các con vào rồi à, mẹ còn đnag định cho người ra gọi hai con vào." mẹ cô thấy hai người nắm tay nhau đi vào thì vui vẻ nói "Mau lại ăn cơm đi." "Dạ." cả hai cùng đồng thanh trả lời. "Hừ." ba cô thấy anh liền hừ mũi khó chịu. Cô ngồi xuống bên cạnh ba mình, anh ngồi bên cạnh cô. "Ai cho cậu ngồi đó." ba cô lại gây chuyện. "Ba à." cô khẽ lay tay ông nhõng nhẽo. "Được rồi, ông có muốn ăn cơm không?" mẹ cô dọn đồ ăn ra bàn xong, nghe vậy liền liếc xéo ông nói. Ba cô đành ngậm ngùi ăn cơm. "Các con ăn nhiều vào." nói rồi mẹ anh gắp thức ăn cho anh. "Mẹ à, con mới là con ruột của mẹ mà." cô có chút uất ức nhõng nhẽo. "Cô sắp lấy chồng rồi, còn trẻ con vậy nữa." "Hai đứa định khi nào kết hôn." "Khụ.." cô đang ăn mà nghe mà cô nói nên bị sặc. Sao lời thoại lại giống mẹ anh quá vậy? "Con đang đợi Anh Anh đồng ý ạ." anh vừa xoa lưng cho cô vừa trả lời mẹ cô. "Mẹ à, con chưa muốn lấy chồng đâu." "Mẹ già rồi, mẹ muốn có cháu để bồng bế cho vui nhà vui cửa." "Con sẽ cố gắng để cô ấy nhanh chóng chịu lấy con." anh nhìn mẹ cô trả lời. "Nằm mơ." ba cô nãy giờ im lặng cũng lên tiếng, nhưng ngay lập tức ăn cái nhìn sắt lẹm của mẹ cô. "Tốt, con ăn nhiều vào, ăn nhiều mới khoẻ được, mẹ mong có cháu lắm rồi." mẹ cô liên tục gắp thức ăn vào chén anh. "Mẹ...." cô ngước lên nhìn mẹ mình. "Dạ mẹ, con cảm ơn mẹ." anh vui vẻ trả lời mẹ cô. Bữa ăn nhanh chóng kết thúc, cô và anh cũng chào tạm biệt rồi ra về. Cô mệt mỏi thức giấc, đập vào mắt cô là người đàn ông đẹp như tượng tạc đang chống một tay nhìn cô chằm chằm."Chụt" thấy cô mở mắt anh liền hôn lên đôi môi ngọt ngào của cô."Vợ yêu, chắc em đói rồi, dậy thôi anh đưa em đi ăn." anh xoay người đỡ cô ngồi dậy."Bây giờ là mấy giờ rồi?" cô có chút mơ hồ hỏi anh."Gần 9h rồi."Cô nghe xong liền trừng mắt nhìn anh, tên xấu xa này, hại cô cả buổi chiều không làm được gì, sau này cô sẽ không cho anh vào phòng làm việc của cô thay cho cô bộ đồ mới rồi đưa cô đi ăn đưa cô đến một nhà hàng mới mở, nhà hàng này nằm trên tầng thượng của toà nhà cao nhất Thanh Hoa. Nó có cái tên rất vui tai "Đinh Đang", chắc chủ nhân nơi này đặc biệt yêu thích chuông gió, khắp nơi trong nhà hàng đều được treo những chiếc chuông gió nhỏ xinh đầy màu sắc, chúng đung đưa theo gió tạo nên những giai điệu lạ người chọn một bàn ăn ngay sau bức tường thủy tinh, nơi có thể nhìn ngắm cả thành phố hoa lệ về ăn ngon miệng được dọn ra, cô nhanh chóng lấp đầy cái bụng rỗng tuếch đang kêu gào của mình."Reng reng reng." tiếng chuông điện thoại làm con mèo đói meo kia phải dừng lại động tác gắp thức ăn."Tôi nghe.".."Mua vé máy 8h sáng mai cho tôi.".."Được rồi." cô cúp máy."Có chuyện gì sao?" nhìn dáng vẻ nhăn nhó của cô làm anh không khỏi lo lắng"Công ty bên Paris gặp chút trục trặc, mai em phải bay qua đó xử lí.""Anh đi với em.""Không phải ngày mai công ty anh có buổi họp báo ra mắt sản phẩm quan trọng sao? Em tự đi được rồi, chỉ 3 ngày thôi.""Anh để bọn họ tham gia được rồi." anh mè nheo lắc tay cô."Ngoan, em chỉ đi có vài ngày thôi, anh là TGĐ của công ty, sự kiện quan trọng như vậy không thể vắng mặt."Anh trưng ánh mắt ai oán nhìn cô, chỉ còn chưa đầy hai tuần nữa là bọn họ kết hôn rồi, giờ cô còn phải đi xa vậy, anh sẽ nhớ cô chết mặc kệ anh mè nheo, anh thì cứ đem bộ mặt cún con bị bỏ rơi đó theo cô đi về nhà, tưởng đâu về nhà được ôm cô ngủ thì cô lại đi xem tài liệu công ty bên kia mới gửi qua, xong rồi cô lại đi dọn đồ để ngày mai cún nhỏ cứ dính lấy cô không buông với hi vọng cô sẽ mềm lòng mà cho mình đi sửa soạn đến hơn nữa đêm mới xong, ôm lấy bộ đồ ngủ đi tắm, anh cũng muốn theo vào liền bị cô đá ra ngoài."Ngày mai em còn công việc cần giải quyết, anh mau an phận cho em, không thì ra ngoài mà ngủ." tiếng la của cô vang lên phía sau cánh cửa nhà tai cún cùng chiếc đuôi của anh cụp xuống buồn tủi, anh lủi thui lấy quần áo đi ra phòng tắm bên ngoài tắm quay lại phòng ngủ thì cô đã ngủ mất, anh đành tắt đèn rồi leo lên giường ôm lấy hôm sau anh đưa cô ra sân bay."Em nhớ ăn uống đầy đủ, bên đó giờ đang rất lạnh, em nhớ mặt thêm áo ấm, giải quyết xong công việc anh sẽ bay sang với em.""Được rồi, anh đã lải nhải cả chặng đường rồi, còn nói nhiều hơn mẹ em cơ, e chỉ đi có ba ngày thôi, xong việc em sẽ về liền, anh không cần phải qua đó đâu." cô bất đắc dĩ nhìn anh."Em đó, anh nói nãy giờ em có nghe lọt tai câu nào không.""Em nhớ mà, em sẽ ăn uống đầy đủ, cũng sẽ mặc thêm áo.""Ngoan, qua đến nơi gọi cho anh nha.""Em đi nha." cô kéo theo hành lí đi vào cổng soát -Cô mệt mỏi vươn vai sau chuyến đi dài, Jasmin-trợ lí của cô bên này đã sớm đứng đợi cô ở cổng sân đưa cô thẳng về công đến cô liền lấy điện thoại gọi ngay cho anh, đầu dây bên kia nhanh chóng nghe máy."Em đến nơi rồi." cô ngồi trên ghế xoay êm ái, tay lật từng tờ tài liệu mới được chuyển lên."Đợi anh làm xong công việc anh liền sang chỗ em." anh chuẩn bị vé máy bay rồi, tối nay sau buổi họp báo kết thúc anh sẽ bay sang tìm cô."Anh làm cho xong công việc đi, không cần qua đây đâu anh, ngày kia là em về rồi mà.""Nhưng anh nhớ em.""Về em thưởng cho nha.""Không có em anh không ngủ được.""Sau này ngày nào cũng để anh ôm ngủ được không?""Haizzz. Vậy em phải tranh thủ về sớm với anh.""Em biết rồi, em làm việc đã nha.""Nhớ đừng bỏ bữa nha chưa, ăn uống đầy đủ mới có sức làm việc.""Anh cũng phải ăn uống đầy đủ nha, em cúp máy trước, yêu anh.""Yêu em."Cô tắt máy xong liền vùi đầu vào đống tài liệu trước ngoài trời đã tối mịt rồi nhưng cô vẫn chưa thoát khỏi đống tài liệu cao mệt mỏi vươn vai, nhìn đồng hồ đã vần 11h đêm, cô lại quên bữa tối đứng dậy cầm lấy túi sách cùng điện thoại rời đi phòng làm việc, cô trở về căn nhà trước đây cô ở, thả mình lên chiếc ghế sofa êm ấm.

làm em yêu tôi thêm một lần nữa